Quá trẻ để...
#35
Quá trẻ để mất.
"Mất" ở đây không đồng nghĩa với "chết". Mà là thiếu vắng. Ở nhân gian bảy tỉ người này, cuộc sống càng chạy đua với công nghệ, thời gian càng bị bào mòn bởi giá trị vật chất, và vật chất là thước đo về mặt tình cảm, còn tình cảm được đong đếm ra sao thì trái tim mách bảo mới tự cảm nhận được thôi.
21 năm qua, tôi thừa biết mình là người sống hơi thơ ngây, quá rõ ràng, và có một chút thờ ơ với tất cả. Để rồi, một ngày không xa, tôi vẫn còn trẻ, trẻ để nhận ra rằng thiếu vắng một thứ gì đó là cảm giác ghê rợn, lạnh lùng ám ảnh chính mình.
Phải chăng, mất niềm tin, mất hy vọng, mất cả sự tin tưởng và mất cả ước mơ cho bản thân… là nỗi đớn đau mất mát to lớn nhất. Nó đau hơn cả đôi mắt đỏ quạch ánh nhìn. Ngày tôi vào đại học, cứ nghĩ con đường đó là con đường bằng phẳng cho những bất an của một đứa xa quê một mình vất vưởng ở phố thị xa lạ. Sài Gòn – mưa hờ, nắng vội như lòng người nơi đây chớp choáng đổi thay. Tôi nhận ra điều đó từ ngày tôi rời xa tình bạn thân thiết tròn một năm rưỡi. Đối với các bạn ngần ấy thời gian là bình thường, nhưng với tôi là cả sự phấn đấu và yêu mến. Tôi và người bạn ấy đã có những ngày tháng sinh viên cùng nhau, ăn chung, ngủ chung, học tập chung… Ngày kia, khi mọi thứ không như sự mong đợi. Chúng tôi tạm thời xa nhau, về sau là mãi mãi.
Ngay lúc đó, tôi đã khóc, không phải vì phản bội. Vì phản bội mà nói chả có gì là nghiêm trọng, bởi lẽ, người phản bội là người có nổi khổ tâm riêng dù là đáng trách nhường nào. Đau lòng nhất là hụt hẫng. Vì người bạn ấy, hứa bên tôi. Vậy mà, chỉ một chút lợi ích đã buông bỏ không luyến tiếc. Nhớ lúc đó, chuyến xe buýt đẫm nước khóc hộ tôi, trời mưa, mưa xối vào lòng những khô khốc hoang mang của tuổi trẻ. Tôi thấy mình mất, mất quá nhiều. Mất cả tình cảm hết mực trân trọng, mất niềm tin về lời hứa hẹn, mất sự tin tưởng bấy lâu…
Giờ này, ngồi ngẫm lại, tôi mỉm cười. Vì có họ, tôi thấu hiểu. Còn quá trẻ để mà mất. Bởi, mất cái này sẽ có cái khác, trong vận rủi có ân may. Biết đâu đó là định mệnh, định mệnh là mất, là thiếu vắng nhưng điều đạt được là mặt nạ lương tâm, lòng người dối trá để quay đầu bỏ đi, tìm lại những tình bạn đẹp đẽ hơn. Là có đấy! Hãy đứng lên và đi tìm rồi sẽ thấy.
Chia sẻ của bạn Mai Thị Hồng Hoa
Ảnh do chị Đinh Hằng chụp, có xuất hiện trong du ký Quá trẻ để chết: Hành trình nước Mỹ.